《声律启蒙》注音版
yī dōng
一 东
yún duì yǔ, xuě duì fēng, wǎn zhào duì qíng kōng
云对雨,雪对风,晚照对晴空。
lái hóng duì qù yàn, sù niǎo duì míng chóng
来鸿对去燕,宿鸟对鸣虫。
sān chǐ jiàn, liù jūn gōng, lǐng běi duì jiāng dōng
三尺剑,六钧弓,岭北对江东。
rén jiān qīng shǔ diàn, tiān shàng guǎng hán gōng
人间清暑殿,天上广寒宫。
liǎng àn xiǎo yān yang liǔ lǜ, yī yuan chūn yǔ xìng huā hóng
两岸晓烟杨柳绿,一园春雨杏花红。
liǎng bìn fēng shuāng, tú cì zǎo xíng zhī kè;
两鬓风霜,途次早行之客;
yī suō yān yǔ, xī biān wǎn diào zhī wēng
一蓑烟雨,溪边晚钓之翁。
yán duì gé, yì duì tóng, bái sǒu duì huáng tóng
沿对革,异对同,白叟对黄童。
jiāng fēng duì hǎi wù, mù zǐ duì yú wēng
江风对海雾,牧子对渔翁。
yán xiàng lòu, ruǎn tú qióng, jì běi duì liáo dōng
颜巷陋,阮途穷,冀北对辽东。
chí zhōng zhuó zú shuǐ, mén wài dǎ tóu fēng
池中濯足水,门外打头风。
liáng dì jiǎng jīng tóng tài sì, hàn huáng zhì jiǔ wèi yāng gōng
梁帝讲经同泰寺,汉皇置酒未央宫。
chén lǜ yíng xīn, lǎn fǔ qī xián lǜ qǐ;
尘虑萦心,懒抚七弦绿绮;
shuāng huá mǎn bìn, xiū kàn bǎi liàn qīng tóng
霜华满鬓,羞看百炼青铜。
pín duì fù, sè duì tōng, yě sǒu duì xī tóng
贫对富,塞对通,野叟对溪童。
bìn pó duì méi lǜ, chǐ hào duì chún hóng
鬓皤对眉绿,齿皓对唇红。
tiān hào hào, rì róng róng, pèi jiàn duì wān gōng
天浩浩,日融融,佩剑对弯弓。
bàn xī liú shuǐ lǜ, qiān shù luò huā hóng
半溪流水绿,千树落花红。
yě dù yàn chuān yáng liǔ yǔ, fāng chí yú xì jì hé fēng
野渡燕穿杨柳雨,芳池鱼戏芰荷风。
nǚ zǐ méi xiān, é xià xiàn yī wān xīn yuè;
女子眉纤,额下现一弯新月;
nán ér qì zhuàng, xiōng zhōng tǔ wàn zhàng cháng hóng
男儿气壮,胸中吐万丈长虹。
èr dōng
二 冬
chūn duì xià, qiū duì dōng, mù gǔ duì chén zhōng
春对夏,秋对冬,暮鼓对晨钟。
guān shān duì wán shuǐ, lǜ zhú duì cāng sōng
观山对玩水,绿竹对苍松。
féng fù hǔ, yè gong lóng, wǔ dié duì míng qióng
冯妇虎,叶公龙,舞蝶对鸣蛩。
xián ní shuāng zǐ yàn, kè mì jǐ huáng fēng
衔泥双紫燕,课密几黄蜂。
chūn rì yuán zhōng yīng qià qià, qiū tiān sài wài yàn yōng yōng
春日园中莺恰恰,秋天塞外雁雍雍。
qín lǐng yún héng, tiáo dì bā qiān yuǎn lù;
秦岭云横,迢递八千远路;
wū shān yǔ xǐ, cuó é shí èr wēi fēng
巫山雨洗,嵯峨十二危峰。
míng du ìàn, dàn duì nóng, shàng zhì duì zhōng yōng
明对暗,淡对浓,上智对中庸。
jìng lián duì yī sì, yě chǔ duì cūn chōng
镜奁对衣笥,野杵对村舂。
huā zhuó shuò, cǎo méng róng, jiǔ xià duì sān dōng
花灼烁,草蒙茸,九夏对三冬。
tái gāo míng xì mǎ, zhāi xiǎo hào pán lóng
台高名戏马,斋小号蟠龙。
shǒu bò xiè áo cóng bì zhuó, shēn pī hè chǎng zì wáng gōng
手擘蟹螯从毕卓,身披鹤氅自王恭。
wǔ lǎo fēng gāo, xiù chā yún xiāo rú yù bǐ;
五老峰高,秀插云霄如玉笔;
sān gū shí dà, xiǎng chuán fēng yǔ ruò jīn yōng
三姑石大,响传风雨若金镛。
rén duì yì, ràng duì gōng, yǔ shùn duì xī nóng
仁对义,让对恭,禹舜对羲农。
xuě huā duì yún yè, sháo yào duì fú róng
雪花对云叶,芍药对芙蓉。
chén hòu zhǔ, hàn zhōng zōng, xiù hǔ duì diāo lóng
陈后主,汉中宗,绣虎对雕龙。
liǔ tang fēng dàn dàn, huā pǔ yuè nóng nóng
柳塘风淡淡,花圃月浓浓。
chūn rì zhèng yí zhāo kàn dié, qiū fēng nǎ gēng yè wén qióng
春日正宜朝看蝶,秋风哪更夜闻蛩。
zhàn shì yāo gōng, bì jiè gān gē chéng yǒng wǔ;
战士邀功,必借干戈成勇武;
yì mín shì zhì, xū píng shī jiǔ yǎng shū yōng
逸民适志,须凭诗酒养疏慵。
sān jiāng
三 江
lóu duì gé, hù duì chuāng, jù hǎi duì cháng jiāng
楼对阁,户对窗,巨海对长江。
róng cháng duì huì zhàng, yù jiǎ duì yín gāng
蓉裳对蕙帐,玉斝对银釭。
qīng bù màn, bì yóu chuáng, bǎo jiàn duì jīn gang
青布幔,碧油幢,宝剑对金缸。
zhōng xīn ān shé jì, lì kǒu fù jiā bāng
忠心安社稷,利口覆家邦。
shì zǔ zhōng xīng yán mǎ wǔ, jié wáng shī dào shā lóng páng
世祖中兴延马武,桀王失道杀龙逄。
qiū yǔ xiāo xiāo, màn làn huáng huā dōu mǎn jìng;
秋雨潇潇,漫烂黄花都满径;
chūn fēng niǎo niǎo, fú shū lǜ zhú zhèng yíng chuāng
春风袅袅,扶疏绿竹正盈窗。
jīng duì pèi, gài duì chuáng, gù guó duì tā bāng
旌对旆,盖对幢,故国对他邦。
qiān shān duì wàn shuǐ, jiǔ zé duì sān jiāng
行山对万水,九泽对三江。
shān jí jí, shuǐ cōng cōng, gǔ zhèn duì zhōng zhuàng
山岌岌,水淙淙,鼓振对钟撞。
qīng fēng shēng jiǔ shè, hào yuè zhào shū chuāng
清风生酒舍,皓月照书窗。
zhèn shàng dǎo gē xīn zhòu zhàn, dào pang jì jiàn zǐ yīng xiáng
阵上倒戈辛纣战,道旁系剑子婴降。
xià rì chí táng, chū mò yù bō ōu duì duì;
夏日池塘,出没浴波鸥对对;
chūn fēng lián mù, wǎng lái yíng lěi yàn shuāng shuāng
春风帘幕,往来营垒燕双双。
zhū duì liǎng, zhī duì shuāng, huá yuè duì xiāng jiāng
铢对两,只对双,华岳对湘江。
cháo chē duì jìn gǔ, xiǔ huǒ duì hán gāng
朝车对禁鼓,宿火对寒缸。
qīng suǒ tà, bì shā chuāng, hàn shè duì zhōu bāng
青琐闼,碧纱窗,汉社对周邦。
shēng xiāo míng xì xì, zhōng gǔ xiǎng chuāng chuāng
笙箫鸣细细,钟鼓响摐摐。
zhǔ bù qī luán míng yǒu lǎn,zhì zhōng zhǎn jì xìng wéi páng
主簿栖鸾名有览,治中展骥姓惟庞。
sū wǔ mù yáng, xuě lǚ cān yú běi hǎi;
苏武牧羊,雪屡餐于北海;
zhuāng zhōu huó fù, shuǐ bì jué yú xī jiāng
庄周活鲋,水必决于西江。
扩展资料:
声律启蒙的作用和意义
《声律启蒙》是训练儿童应对,掌握声韵格律的启蒙读物。按韵分编,包罗天文、地理、花木、鸟兽、人物、器物等的虚实应对。从单字对到双字对,三字对、五字对、七字对到十一字对,声韵协调,琅琅上口,从中得到语音、词汇、修辞的训练。
从单字到多字的层层属对,读起来,如唱歌般。较之其它全用三言、四言句式更见韵味。这类读物,在启蒙读物中独具一格,经久不衰。明清以来,如《训蒙骈句》、《笠翁对韵》等书,都是采用这种方式编写,并得以广泛流传。
诗词和对联是中国古代重要的文学形式,两千多年来一直薪火相传,至今仍具有强大的生命力。在古代,自私塾的幼童起,就开始这种文学修养的训练,对声调、音律、格律等都有严格的要求。因此,一些声律方面的著作也应运而生,而其中清朝康熙年间车万育所作的《声律启蒙》,则是其中较有代表性的一种。
参考资料:
欢迎分享,转载请注明来源:内存溢出
评论列表(0条)